Cũng đã một thời gian mình thực hành sự thảnh thơi, để mọi thứ diễn ra theo tự nhiên, và quan sát, và cảm nhận từng chút từng chút.
Cũng đã một thời gian mình thực hành im lặng, để lắng nghe, để suy nghĩ, và vui hiền, và thong dong.
Chia sẻ – có đôi khi chưa kịp nói ra, đã thấy nhẹ nhàng đi mất vì nhờ có sự quân bình, vì nhờ có trời và có mây.
Mỗi giai đoạn, mình nhận thấy cần thêm 1 điều thế là lại tiếp tục quan sát và cảm nhận, sự thảnh thơi cũng xuất hiện thường trực hơn mà chẳng cần gán ghép. Mình lại biết thêm 1 chuyện và bớt đi nhiều ưu phiền.
Lúc nào cũng vậy, cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên.