Hôm đó mình ghé đồng sen La Chữ, trời nhiều nắng – khá oi, dù đã núp bóng để vẽ nhưng vẫn không thể đen hơn được nữa.
Một phát hiện mới, những lá sen mọc lên – dàn xếp – đều xuất hiện một quy luật và nhịp điệu rất vừa mắt, tính nhịp điệu này lại vô tình đúng ý với cách mình hay đưa vào trong tranh: Khi đặc, khi rỗng, lá to lá nhỏ đan xen, màu sắc có chấm phá giữa những lá non – lá trưởng thành – lá già. Sự phối hợp “ tự nhiên” này vốn là thứ mình ưa chuộng và tìm kiếm.
Thành ra mình đã quyết định chỉ vẽ lá ( thật ra là bông cũng chẳng còn mấy cái nữa )
Mình dành hầu hết thời gian để quan sát và suy tư. Quan sát chuyển động của lá trong gió, chuyển động của cọ trong tranh, nhận biết cái nóng, và suy tư về màu sắc, còn lại…mọi thứ vẫn như cũ – thuận theo tự nhiên.